Đợi vợ về
Huy đứng chờ ngoài đường trong hai tiếng đồng hồ dưới mưa rét, người lạnh cóng và tím tái. Anh xoa tay vào nhau, đi đi lại lại trước cổng nhà, thỉnh thoảng liếc nhìn bức tường hàng xóm. Huy đang đợi vợ về, và khi nhìn đồng hồ, anh càng thêm bực bội khi thấy thời gian trôi qua. Anh cảm thấy cáu bẳn, đá mạnh vào cánh cổng khóa chặt. Trong đầu Huy, hình ảnh vợ trở về trong lúc anh sôi sục bực tức hiện lên. Anh sẽ chạy tới chỉ tay vào mặt vợ và trách móc cô vì đã để anh chờ đợi trong cái lạnh giá này.
Huy lo lắng với hàng tá câu hỏi dành cho vợ và từng nghĩ đến việc tát vợ vì cảm giác bị coi thường. Tuy nhiên, anh nhanh chóng lắc đầu, tự nhủ rằng cần suy nghĩ kỹ để không làm hỏng mọi chuyện. Đứng dựa vào tường, Huy nhớ lại lời mời của hàng xóm nhưng đã từ chối vì nghĩ vợ sắp về. Sau hơn hai tiếng chờ đợi, anh thấy ngại ngùng không dám gõ cửa nhà hàng xóm mặc dù đã nhiều lần định làm vậy. Cuối cùng, anh quyết định không gọi cho vợ để tránh làm to chuyện, chỉ đứng đợi.
Huy quyết tâm "dạy" vợ một bài học vì cô luôn tự do làm theo ý mình. Sau hai mươi phút đứng đợi, Huy cảm thấy mệt mỏi, ướt sũng vì mưa và tức giận khi vợ vẫn chưa về. Anh chửi thầm và bực bội đấm mạnh xuống yên xe để xả cơn giận. Anh hàng xóm tốt bụng hỏi thăm, nhưng Huy chỉ trả lời rằng vợ đang bận việc bên nhà ngoại và sẽ về sớm.
Huy cảm ơn anh hàng xóm sau khi không mời được vào nhà, rồi ngồi trên xe máy, thở dài trong màn mưa lất phất. Anh nhớ đến việc về nhà luôn có vợ chờ đợi mở cổng, dù là khuya muộn. Có những đêm say xỉn, vợ vẫn chong đèn đợi và sắp sẵn mâm cơm cho cả hai. Huy chợt thấy trống trải khi không có chùm chìa khóa trong túi. Sau một hồi ngẩn ngơ, Huy vội gọi điện cho vợ, và ngay lúc đó, vợ anh đến gần.
Huy nhảy xuống xe, mắt nheo lại vì ánh đèn chói. Vợ anh thấy liền sốt sắng: "Chết, anh đợi em lâu chưa? Em ướt hết rồi! Xe em hỏng, tìm mãi mới được chỗ sửa." Nhìn vợ lo lắng, mọi giận dỗi của Huy tan biến, anh cười méo mó: "Anh đợi em cả thế kỷ rồi, nhanh vào nhà đi."


Source: https://afamily.vn/cho-vo-20120109025738205.chn